Tranh thủ mấy ngày nghĩ lễ
tôi liền về thăm quê, cái nơi cũng không quá xa xôi với chổ tôi đang làm việc
nhưng vì bận bịu mãi có khi đôi ba tháng tôi mới mới về được 1 lần. Biết con
trai lâu lâu mới về mẹ của tôi cũng làm vài món để đãi con. Tuy không phải cao
lương mỹ vị gì nhưng cũng thuộc loại ngon bổ dưỡng đó, vậy mà tôi vẫn còn thấy
thiếu 1 món ăn dân dã, mặn mòi mà tôi đã thích ăn từ lúc còn nhỏ xíu và đòi mẹ
phải bồ sung ngay món này cho bằng được đó là ơ kho quẹt.
Ơ kho quẹt mẹ làm nó thơm thiệt làm sao tôi cứ
hít hơ hít hà mà quên mất hôm nay còn có nhiều món ăn ngon khác, tôi thích có vẻ
hơi lạ đời vậy, chẳng phải vì lâu rồi mình không được ăn vì món này với tôi chỉ
có mẹ làm là ngon nhất, và cũng có nhiều kỷ niệm nhất. Vì tôi là con một trong nhà nhưng cũng lanh lẹ
nên hồi còn nhỏ bị mẹ sai đi mua những thứ lặt vặt ở tiệm tạp hóa của cô Bảy ở
đầu đường mà phần nhiều là mua nước mắm, lần nào tôi cũng ra vẻ hăm hở lắm, bởi
mỗi lần mua là tôi được cô Bảy dúi cho cục kẹo, một cái bánh để ăn mà bánh kẹo thì đứa con nít nào mà không thích chứ.
Bài viết liên quan :
- Mắm Ba Khía và kỷ niệm quê tôi
- mùa nước nổi miền tây thưởng thức mắm Cá Linh
- Mắm cá đồng ăn rồi khó phai
- Mắm Ba Khía và kỷ niệm quê tôi
- mùa nước nổi miền tây thưởng thức mắm Cá Linh
- Mắm cá đồng ăn rồi khó phai
Tôi hay thường vào bếp phụ mẹ những việc lặt vặt
và cũng nhờ đó mà tôi biết mẹ nấu ăn rất khéo và ngon, nhất là ba cái món dân
dã như Kho Quẹt. Nghe kho quẹt lúc đầu tôi cũng nghĩ đơn giản là cho nước mắm
vào kho cho kẹo lại rồi quẹt ai dè mẹ chế biến cũng cầu kỳ lắm. mẹ nói “ kho
đúng cách thì nó mới ngon “. Chỉ riêng cái phần nguyên liệu để kho thôi thì nó
phong phú rồi, có khi mẹ chỉ kho nước mắm đơn thuần sau đó nêm nếm thêm chút
gia vị. Còn những lúc ba đi xúc hay kéo lưới về có ít cá hủng hỉnh thì mẹ lại
chế biến món cá kho quẹt, độc đáo hơn mẹ còn biết tận dụng nồi thịt đã ăn hết
phần cái rồi kho cho nó sắt lại để làm món kho quẹt nữa. Thế nhưng có 1 thứ
nguyên liệu mà lúc nào mẹ cũng chuẩn bị sẳn và không bao giờ thiếu đó là tép mỡ,
dù kho cách nào thì cuối cùng cũng thấy mẹ thêm vào loại nguyên liệ này. Và đúng
là có tép mỡ thì món kho quẹt thơm thiệt.
Thấy mẹ đôi lúc còn đổ thêm chút nước cơm vào
ơ kho quẹt, tôi thắc mắc thì mẹ so đầu bảo : con bỏ vào như vầy thì nước trong
ơ sẽ sánh lại, tạo nên độ sền sệt rất béo và ngon. Khi ơ kho quẹt còn nổ tý
tách trên bếp lửa hồng thì tôi đã chạy tuốt ra sau vườn hái 1 mớ rau lang rau
muồn về cho mẹ luộc. Tuy cuộc sống có phần đạm bạc khó khăn nhưng ở
đó tôi cảm nhận được cả tình cảm ấm áp của gi đình, sự yêu thương của tình ruột
thịt. Đó là tình cảm của mẹ được chăm chút từng miếng ăn giấc ngủ cho tôi, còn
ba thì suốt ngày mần ngoài đồng để kiếm tiền lo cho tôi ăn học. vì lao động
chân tay nên trong nhà ba cũng là người đói bụng sớm nhất, trời hơi xế trưa là
ba cố gắng làm việc thật nhanh để về tắm rửa và ăn khi cơm còn nóng.
Ba nói : ăn cơm nóng thì mới ngon, đặc biệt là ăn với kho quẹt, bởi ăn nóng thì nó làm cho tép mỡ và hành của ơ kho quẹt dậy lên thơm lừng hấp dẩn lắm.
Chính nét độc đáo riêng ấy mà ăn cơm với kho
quẹt giữa tiết trời se lạnh mới cảm nhận được hết cái ngon của nó, và điều này
lại phù hợp với ba vì hôm nào đi làm về tắm song cũng là lúc cả nhà quay quần
ăn uống. Ăn kho quẹt tôi thì thích nhất ăn cái phần khen khét chung quanh vách
nồi nó thơm ngon đến độ có khi tôi cứ quẹt 1 chổ đó hoài mà quên mất cái phần
cá bên dưới nồi và bị mẹ la quá trời luôn. Còn ba tôi thì lại thích ăn kho quẹt
với cơm cháy thôi, ba nói ăn như vậy mới giòn và ăn sướng miệng.
Kho quẹt dẫu ăn với cái gì và trong hoàn cảnh
nào thì nó cũng thể hiện sự mặn mòi vốn có của nó, nhưng với tôi sự mặn mòi này
còn chứa đựng cả tình cảm của mẹ vào trong món ăn ấy, đó là món ăn dân dã, đậm
tình là kỹ niệm là cuộc sống của gia đình của làng quê chồm xóm ngày trước. Quả
thật ngày xưa ở quê tôi có nhiều gia đình ăn kho quẹt lắm, hỏi ra mới biết cũng
có nhiều lý do, có người vì nghèo không có tiền mua thịt cá, có người thì ngại
chợ xa, cũng có trường hợp chỉ đơn thuần là thích ăn thôi.
Ở quê cũng dễ chỉ cần siêng 1 chút xách cái rổ
ra mấy ao vuông sau nhà xúc ít con cá đồng về là có ngay ơ kho quẹt. Thấy món
ăn đơn giản vậy chứ họ chuẩn bị dụng cụ nấu nướng và chế biến bài bản lắm
nghen, hầu như nhà nào cũng có trang bị nồi đất hết, nghe nói chỉ có nồi đất
thì kho mới ngon chứ kho bằng nồi kim loại dể bị ra ten lắm. Dì út tôi là rành cái vụ này số một luôn, dì
nói chọn nồi đất là phải chọn cái nồi lớn gấp đôi số thực phẩm muốn kho, để lúc
kho gần cạn nước mắm không bị văng tứ tung ra ngoài và bám hết vào thành nồi và cái phần bám này
là ngon nhất, có lẽ vì vậy mà thằng út con của dì luôn dành với mấy anh của nó
chuyện trộn nồi vì khi đó cơm sẽ thấm đều hương vị thơm ngon mặn mòi càng tăng
thêm.
Nhiều lần thấy mẹ và dì làm món kho quẹt, tôi
cũng biết qua nhưng chưa có dịp trổ tài vì mẹ thương tôi nên thường làm thay hết.
tôi nhớ có lần đi học về, thấy mẹ bị bệnh mà nhà thì hết gì ăn. Tôi nhớ ra một
món giản đơn mà mẹ hay làm cho tôi ăn mỗi khi phải đi học sớm, đó là món cháo
trắng ăn với kho quẹt, nói nghe thì dễ nhưng lần đầu tiên nấu nướng tôi lo là
chẳng biết có ngon không, nhưng nghĩ lại người ăn là mẹ mình có ngon hay dỡ chắc cũng không đến nổi. Vậy mà bất ngờ
lắm nghen khi ăn mẹ lại nói ngon và khen tôi giỏi nữa.Tôi biết cháo trắng ăn với
kho quẹt là ngon rồi nhưng tôi làm chắc hẳn là còn vụng về vì con trai mà, do
thương con nên mẹ khen động viên vậy thôi chứ tôi nếm thử thì nó mặng bà cố
luôn.
Rồi tôi đi làm tôi có dịp cùng đồng nghiệp bạn
bè ghé những quán xá sang trọng nhiều hơn và ở đây tôi bắt gặp món kho quẹt cơm
cháy ngày nào mình từng gắn bó. “ Có người nói vui bây giờ mà vào nhà hàng mà gọi
kho quẹt cơm cháy mới là sành điêu “. Thật ra có một số người đã ăn quá nhiều
món ngon vật lạ trong những bữa tiệc thịnh soạn đột nhiên được thưởng thức lại
cái món từ lâu không được dùng thì lúc đó họ cảm nhận đây là món ăn ngon cũng
là lẽ thường tình.
Với tôi dẫu ăn món kho quẹt ở nhà hàng những
nơi sang trọng tôi cảm nhận không thể ngon bằng món ăn này do chính tay mẹ làm
ngày nào, bởi nó chứa đựng sự mặn mòi từ hương vị, tình cảm và ngập đầy kỷ niệm
tuổi ấu thơ .