Quê hương là chiếc nôi cuộc đời của mỗi con người khi
đi xa nỗi nhớ niềm thương cứ vương vấn trong lòng, ký ức của người này là một
triền xanh lục bình nhấp nhô theo con nước đua nhau bung nở những đọt non, ký ức
của người kia là một dòng sông ngay ngáy mùi đất phù sa xuồng ghe sớm chiều
xuôi ngược .
các bài liên quan :
- Ký ức miền tây , nhớ mùa khoai lang quê tôi
- Ký ức về cây dừa nước ở miền tây quê tôi
- Ẩm Thực Miền Tây - nhớ mãi cá lóc nướng trui ở U Minh Thượng
- Ẩm thực miền tây , Những món ăn chế biến từ Chuột đồng
- Ẩm Thực Miền Tây - Cá Bống Dừa Đậm Chất Tình Quê Hương Sông Nước Miền Tây
ngọt ngào cây mía quê tôi |
Còn với riêng tôi nỗi nhớ khôn nguôi lại là bạc ngàn
những cánh đồng mía quê hương, nơi khoảng không bình yên ấy tôi đã gữi lại tuổi
thơ hồn nhiên trong trẻo của mình. Con đường tôi ngày 2 buổi đi về luôn có những
hàng mía sạt sào ve vẫy và tôi luôn nhớ nhiều lắm những cây mía quê mình. Bao
mùa mưa nắng qua đi cây mía vẫn bền lòng với người nông dân lặng lẻ cất thêm
cho đời hương vị ngọt ngào.
Quê hương tôi không có những bụi tre nối tiếp nhau mọc
thành hàng thành lũy nhưng bù lại đã có những cánh đồng mía, những hàng mía chạy
dài trên những bờ líp, bóng của chúng cũng đủ che mát và đủ rộng để làm chổ cho
chúng tôi bày trò đánh trận giả hay ê a bên trang sách học bài
Cây mía sống dung dị không đòi hỏi đất phù sa càng
không chê đất nặng phèn, mía con lớn lên từ những hom mía già. Người trồng chặt
ngọn mía thành nhiều hom nhỏ sau đó đặt xuống những rảnh đất rồi từ đó mía lớn
lên theo năm tháng. Mía dể sống chỉ cần bàn tay chăm chút của con người lúc còn
non, một khi mía bén rể vào đất là lúc mía tự lực gánh sinh lo vương mình đón nắng
tích góp chất ngọt tinh túy của đất trời.
Thân mía không cao lớn như thân tre nhưng lại cho trẻ
nhỏ thôn quê một món ăn chơi, một hương vị ngọt ngào khó quên. Xóm tôi ngày đó
có dì 4 bán mìa ghim là ngon nhất, mà cũng rẻ rề hà, có 500 hay 1000 đồng là
mua được vài ba cây mía ghim rồi. Dì Tư thương trẻ con lắm nên đứa nào quên
mang tiền là dì cũng cho luôn không thôi bọn nó phân bì với chúng bạn.
Trãi qua cuộc sống bao thăng trầm vô bề, con người ta
mới biết được tuổi thơ là khoảng thời gian đẹp nhất cho dù đó là một tuổi thơ
còn nhiều thiếu thốn nhưng không thề nào quên được những kỹ niệm ngọt ngào cũng
như cái vị thanh thanh mát lạnh nơi đầu lưỡi của những chùm mía ghim này vậy
.Nhiều lần nhìn lên bầu trời xanh trong mía cũng ước mơ làm mây trắng, bồng bềnh
khắp nơi, thế là ngày kia mía bung trổ ngọn cờ mềm mại cứ thế phất phơ theo gió
lay, mùa mía trổ cờ cũng mang theo mùa săn chuột đồng trên quê hương mình.
Trong trăm ngàn
thú vui ở miền tây nam bộ không thể thiếu thú vui đi săn chuột đồng, đào
hang làm ổ trong những ụ đất ở ruộng mía nhiều lắm.Tranh thủ mùa chuột đồng rộ
Tía và các chú trong xóm chuẩn bị xà beng đào đất nào bẩy chuột, đi săn chuột bắt
song nướng chuột ăn liền giữa ruộng mía thì cũng ngon hết sảy .
xem thêm : Ẩm thực miền tây , Những món ăn chế biến từ Chuột đồng
Tuổi thơ tôi lớn lên bởi tình cảm bao bộc từ quê nhà,
bởi hương mía ngọt ngào tỏa ra từ trong bữa cơm gia đình, cùng với hạt gạo
ngoài đồng con cá dưới kênh khúc mía ngọt trên cạn góp hương vị cho món cá kho
mía thêm đậm đà. Thú vị nhất là khi má mang khoai lang đi chiên rồi ngào vào đường
mía, khi khoai lang nguội đường mía non sẽ sánh lại trên mặt bánh lúc đó có màu
vàng óng ánh trong thật ngon mắt .
Cả đời mía giản dị không cầu kỳ sống bám đất tựa gồ
cây dại ngọn cỏ ven sông, mía như người bạn tâm giao chứng kiến biết bao đổi
thay trên quê hương. Những người nông dân yêu thương lắm cây mía nên cũng gắng
bó suốt bao mùa nắng mưa với những líp mía, ruộng mía. Vùng đất chua phèn nhiều
lao sậy mọc hoang ngày xưa giờ đã hóa thành vùng đất ngọt bạc ngàn sắc xanh của
mía. Bao giọt mồ hôi mặng đắng đã rơi xuống kết lại thành vị ngọt trên từng
thân mía. Hiểu được bao nổi cực nhọc, mía vẫn thương người trồng nên mỗi mùa
mía đi qua thân mía lại thêm sắt ngọt vị đường, sống không hoài phí một đời
mía.
Những cây mía ngoài đồng đến với nhà máy, những thân
mía rắng chắc qua bao mưa gió đến với nơi ồn ào tiếng động cơ để cống hiến tất
cả những hương vị ngọt ngào. Chất mật tinh túy của mía ngày nào giờ đã hóa
thành những hạt đường trắng tinh cho đời. Đường mía có hương vị rất riêng,
thanh đậm vừa phải không thua kém gì đường thốt nốt đồng thời có thể chế biến
thành nhiều món ăn ngon.
Và cái sự chân chất của người miền tây cũng ngọt như
đường mía, cái lối sống dung dị nhưng đậm đà tình nghĩa ấy qua bao đời vẫn
không thay đổi. Thế nhưng vẫn còn đó những mùa mía không ngọt, mía rớt giá mía
bị đốn bỏ mang theo nổi trăn trở của những người luôn muốn giữ lại cây mía quê
mình. Vị đường sắt ngọt cũng đã bao lần hóa thành vị đắng chát trên từng số phận
nhà nông, đất trồng mía đã bao lần bị bỏ hoang, làm nơi cho cỏ dại sinh sôi, những
nỗi buồn mùa mía đắng in hằng trên những thân mía đã dạn dày sương gió .
Vậy mà có ai ngờ đâu mía vẫn tốt tươi vẫn phũ xanh đất
đai quê mình những khi được trồng lại, chỉ cần bén rể xuống đất là múa sẽ không
bao giờ ngừng đón nắng tích đường với hy vọng mùa mía này sẽ là mùa vui. Theo
dòng nước cuộn đỏ phù sa mía đi trăm ngã mía về trăm nơi mang theo hương vị ngọt
lành đến với mọi người .
Giờ đây con đường tôi đến trường không còn những trụ
mía những tán mía theo gió sào sạt bên cạnh, trãi ra trước mắt là những con đường
đô thị dẫn tôi đến giảng đường đại học . thấp thoáng bởi xe chiếc xe bán nước
mía ép cũng gợi lên biết bao kỹ niệm của miền quê ngày nào. Mía đến nơi thành
thị trở thành thức uống giải khát mát ngọt xua đi cái oi nồng của nắng gió bụi
đường , nhấp nháp cái vị thanh thanh của lý nước mía ép, mà vị ngọt tan nhẹ
trên đầu lưỡi hòa theo nỗi nhớ da diết về những mùa mía đã đi qua.
Giờ này ở quê chắc Tía Má và bà con quê mình cũng đang
thu hoặc mía nhưng vẫn còn đó những trăn trở cho những mùa sau thế nhưng mía sẽ
không buồn đâu, mía sẽ tha thiết ngọt ngào, mùa mía đến hẹn rồi sẽ lại lên. Những thân mía già nằm xuống ch những
mía con bung chồi kết lá để vị ngọt cứ thế và còn mãi đến bất tận cho mùa sau,
mùa sau nữa